Ồn ào chuyện nhỏ, sự to
Từ biển đảo tới tồn kho hàng đầy
Nhân dân khát khao gì đây?
Nhân dân đa nhóm cấy cầy mưu sinh
Cuối năm có vẻ thậm tình
Đồng lương, lộc, thưởng phận mình bao
nhiêu?
Công bộc có chú căng riều-
Đa phần “Hồng Đức”* đến chiều ba mươi
Chủ hàng nhiều bạn tươi cười
Xả đồ rởm lậu ăn chơi bạt ngàn
Vui vẻ sống trong nhân gian
Phù dung kiếp sống bầy đàn trần ai
Năm qua có nhiều chuyện sai
Bể lươn chỉ thấy đuôi dài dài ra
Bao nhiêu nguồn lực quốc gia
Vào nhóm lợi ích dân là cỏ tranh
Năm Tỵ đến rất là nhanh
Xà âm ngũ giáp khó hanh thông đường
Chữ V: Đáy dốc đoạn trường
Chữ U: Sầu muộn hải dương mịt mờ!
Sắm lễ cúng bái bàn thờ
Khấn về tiên tổ vào giờ giao canh:
Cầu cho quốc thái dân lành
Mưu sinh vui vẻ tranh giành vui tươi!
*Giống lúa không mang lại năng suất -“đừng
hốc”
---
Dự đăng:
Dự đăng:
U mê viện cớ tâm linh
(*)Cái gọi là tâm linh được ra đời từ bạo lực. Năm hồng
hoang mông muội, lũ súc sinh đực nổi dậy giết chết con cha già để đoạt lại con
cái và mồi. Sau, hành vi đó chúng làm ở bầy đàn, hang hốc khác. Đó là tiến hóa
đầu tiên.
Thiên tai đổ xuống, súc sinh sợ hãi thờ hòn đá, gốc cây,
hang hốc. Chúng thờ đầu bò, sừng nai để
chuộc lầm lỗi sát sinh. Tâm linh sơ khai từ đó. Bọn súc vật cầm quyền hiểu được
và bám vào đó để u mê súc sinh. Bọn súc
sinh u mê viện cớ tâm linh hòng xoa dịu đau đớn, mịt mờ tương lai, chúng thờ tất
cả từ thằng trộm cướp xấu số đến tổ mối. Đó là quyền tâm linh và u mê mãi mãi.
(**)Đao phủ ở thế gian này đâu có ít. Tên đầu đàn đao phủ vẫn
có tiếng hơn bởi từ xưa tới nay kiếm ăn đa phần dựa vào vũ lực bảo vệ và đe dọa bằng vũ lực để cướp mồi.
Đao phủ già xứ Đọ sau khi gác kiếm vẫn có tiếng tăm bởi đệ
nó hầu như là toàn bộ súc sinh.
Chúng u mê viện dẫn tâm linh, ăn mày vào quá vãng u tối như
bản tính kền kền và linh cẩu, thờ tụng cha đao phủ, làm trò kiếm ăn. Nhưng súc
vật cầm quyền đương thời thì u mê tâm linh theo cách khác, vì nó cai trị súc
sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét