Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

BẠO LỰC , THAM NHŨNG - CÔNG CỤ CỦA NHÀ NƯỚC



Bạo lực và tham nhũng công cụ của tất cả các nhà nước, nhà nước tiến bộ thì giảm thô thiển chứ không từ bỏ bản chất, bởi Tool đó đồng nghĩa với State.

Đó là lôgic sinh học của súc vật, súc sinh, chúng dùng bạo lực để bắt mồi, và tham nhũng chiếm hữu mồi tiến hóa trong dằng dặc u mê của lịch sử. Nhà nước mông muội nhất là tên tù tộc trưởng cướp mồi của con chúng những kẻ đi săn, cướp những con cái để thỏa mãn,…và phân phát, khuyến dụ lũ súc sinh,… điều này hoàn toàn đúng với nhiều súc vật cầm quyền trên quả đất từ xưa đến nay.

Các nhà nước từ đó đến nay vẫn dùng công cụ đặc hiệu là bạo lực và tham nhũng ngày một tinh vi như tiến hóa của súc sinh về cách kiếm mồi. Chúng giảm trực tiếp sang gián tiếp, chúng đe dọa bạo lực và dung dưỡng tham bạo ra ngoài lãnh địa thông qua FDI, ODA và các hiệp định thương mại, các tuyên ngôn,... Bọn súc sinh giảm đau đớn thân xác nhưng đớn đau vẫn đeo đuổi, sợ hãi vẫn thường trực mỗi ngày mở mắt ra.

Những tên phát xít kỳ vọng công cụ bạo lực và cướp bóc ngoài lãnh thổ hòng thiết kế một nhà nước cực quyền như những tên sô-viết công nông, chúng đã thất bại nhưng chủ nghĩa bạo lực và tham nhũng vẫn còn trên một lãnh thổ rộng lớn đến cuối thể kỷ 20 mới cải biến, và dịch chuyển, cô đọng về vùng lãnh thổ phương Đông điển hình là xứ sở bánh bao chấm xì dầu.

Với 20 năm (1929-1949) nồi da xáo thị nội ngoại chiến, một nhà nước súc vật sừng sững ở châu Á với hơn 1 tỷ súc sinh nay đã lên tới 1,4 tỷ. Nhà nước súc vật này phát hiện ra bạo lực là công cụ chủ chốt nhất để trị súc sinh và bành trướng lãnh thổ. Chúng không ngại gì tàn sát cả 50 triệu con đồng tộc trong cuộc cách mạng văn hóa để ngu muội súc sinh bằng miếng hốc, bát húp. Cả một bầy đàn hơn 1 tỷ con đắm chìm trong hoang dại mê muội, sợ hãi quyền lực để rồi chuyển hóa từ nô lệ thân xác sang nô lệ tinh thần những tưởng tiến hóa nhưng đó là bạo lực, tham tàn ở một bình diện mới.

Tên thủ lĩnh hiện nay là nạn nhân của bạo lực, nó thừa hiểu bạo lực là vĩnh hằng, dùng bạo lực để tiêu diệt tham nhũng nhưng nó không dám dùng công cụ tự do để  thay thế. Vì dùng công cụ “tam dân” của tiền nhiệm thì chế độ chúng sẽ sụp đổ thảm khốc bởi sự đói khát tự do sẽ tàn phá chế độ, trả thù man rợ vào chính đồng loại.

Tự do là thực phẩm tốt nhưng không phải mọi súc sinh biết hốc húp, tiêu hóa; chúng ăn sống sượng còn ghê sợ hơn khi bị áp bức chăn dắt như súc sinh.

Bánh bao đã và tìm được đồng minh man rợ ở khu vực là bọn kim chi bắc, lũ ăn bằng que, quân ăn bốc không thể khác là theo bánh bao làm những điều bạo ngược với công cụ bạo lực và tham nhũng không kém cạnh. Điều lý thú là bọn súc sinh ở xứ sở đó mặc nhiên chấp nhận với bản chất tha hóa “Hội chứng Stokhoml-là thuật ngữ mô tả một trạng thái tâm lý, trong đó người bị bắt cóc lâu ngày chuyển từ sợ hãi và căm ghét sang thông cảm và quý mến chính kẻ bắt cóc mình-1973.” chấp nhận nhà tù tăng miếng hốc húp chấp nhận bạo lực tham nhũng thô thiển so với tiến hóa của các nhà nước dã man kiểu mới, gọi là Phương Tây vẫn công cụ đó nhưng tinh vi hơn.

Không có sự đồng tiến, cái thang tiến hóa mà súc sinh lần lượt bám nhau, ỳ trệ và nhúc nhích dịch chuyển tiến lùi. Nhưng chính sự khác biệt đó tạo ra cân bằng động của tiến hóa, một cánh rừng, biển nước,bầu trời đa dạng sinh học sẽ tồn tại tốt hơn là đơn dạng súc sinh.

Chỉ số bạo lực, tham nhũng thô thiển tăng dần từ Tây sang Đông, từ Bắc xuống Nam, nhưng xét cho cùng thì chiều nào cũng man rợ, súc sinh mãi mãi vẫn tha hóa khi còn Nhà nước cầm quyền! 

Điều tuyệt vời là Nhà nước cầm quyền đã dùng miếng hốc húp để che đậy, kiềm chế thói muông thú bản tính của súc sinh. Nhưng bạo lực và tham nhũng của súc vật cầm quyền đã được súc sinh bắt chước áp dụng vào đồng loại và chống lại cầm quyền ở nhiều cấp độ khác nhau, nhân danh những giá trị tôn giáo ngu muội, dân tộc hẹp hòi và dân chủ hời hợt!

Ăn thịt đồng loại vui vẻ sinh tồn ở các loại súc vật, súc sinh.

August 2014

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Thất bại của súc sinh dân chủ tư sản Đọ

Đó là định đề khó chối cãi ít nhất nửa thiên niên kỷ. Than ôi! còn 430 năm nữa.

Cơ hội luôn sẵn có, mấy con thú gộc được tiêm chút trí thức Tây Tầu hòng làm cuộc đổi thay tiến hóa êm đềm trên xứ Đọ theo cách thế giới súc vật súc sinh mong muốn. Tiếc thay, súc sịnh xứ Đọ, xứ Tào,...khác xa súc sinh nơi khác,..và súc sinh súc vật bạo lực thứ thiệt bản năng gốc đã thắng.

Đó là quy luật của Tạo Hóa, của Chúa dẫu họ không thích điều đó.

Lưỡng Phan cụ và các giai Thái học, Đức chính,... chơi cải lương và bắn đòm bất thành bởi tính lưỡng cư giở thú giở ngợm. Thời đại của bạo lực chí ít đã thắng thua trên toàn cầu vào cuối thiên niên kỷ thứ 2 và trước đó, cả nay nữa và mai sau.

Lưỡi lê được bao bọc cơm nắm, bánh bao và hamburger hay xúc xích lạp xường, trái táo, quả cam...có gì lạ. Phong cách "
giở thú giở ngợm" được hiện hữu lúc này để bê tông hóa quyền lực.

Bọn súc sinh dân chủ tư sản Đọ tranh phần lúc cơ hội chín mùi năm Ất Dậu và sau đó nhưng bất thành đã nhường cho bạo lực chính hiệu, có gì mà nuối tiếc chê bôi bọn chiến thắng bằng bạo lực.

Thế rồi sự trở mặt chơi hàng nóng suốt 30 năm đã phân thắng bại. Miếng mồi dân chủ tư sản ngon đó nhưng khó mó vào bởi súc sinh xứ Đọ và xứ Tàu,... chưa qua miếng hốc húp đủ no, chúng cam phận nô lệ trên xứ sở cho súc vật cầm quyền một cách khoái trá của hội chứng Xtockhoml.

Còn quá ngắn ngủi với thất thập niên.

Mảng tối tăm trên hành tinh chừng  trên 2 tỷ súc sinh cư ngụ chưa phải là mối đe dọa với 5 tỷ con còn lại.

Đó là sự kỳ diệu của tiến hóa không đồng nhất, mà đồng nhất thì đơn điệu tẻ nhạt và nguy hiểm khi mất đi đa dang sinh học.

Năm tỷ súc sinh không khóc thương 2 tỷ con, 2 tỷ con chưa khát thèm đời sống của 5 tỷ con kia.

Nhưng một số con tiến hóa với tập tính thương vay khóc mướn nhưng không đủ tố chất để dẫn dắt 2 tỷ con ra khỏi u mê, vì chúng chưa có nhu cầu ra khỏi tăm tối. Ô hô! Aka!

Cơm hến đã dọn rồi, canh hến nóng hổi xin mời giáo hóa- khai hóa- tiến hóa!