Nẽng đến chầu
Lú bàn vụ xử bọn súc vật cướp bóc ở Sealines.
Nẽng đon đả:
“Anh sáng suốt thật đấy, Nghị quyết phớ (4) đã đi vào cuộc sống, lấy lại niềm
tin cho súc sinh”
Lú ngoáy
đuôi gật gật “Tôi sẽ xóa chữ Lú trong tâm tưởng súc vật, súc sinh, củng cố quyền
lực”.
“Bọn Kimchi
Bắc dạo này kinh vật anh nhở”-Nẽng chờ câu trả lời.
Lú đẩy ly mời
Nẽng rồi nhấp cốc nước mắm cốt ngâm hơn 100 năm cho đỡ vã cơn thèm bản năng
loài. Lú đưa tờ giấy cho Nẽng xem. Chưa được một phút, Nẽng la lên “ Thế này là
thế nào? Vẫn có can thiệp án, ý anh sao”.
“Tôi để
chúng hành xử, có thằng nào chạy tới anh?”
Nẽng xạm mặt
ngo ngoe đuôi “ Có, chúng luôn thế, anh và tôi là cấp cao nhất chỉ đạo bọn tố
toọng, có trách nhiệm với tất cả”.
"Vụ việc phơi
ra rồi, cứ để chúng xét xử, ta can thiệp hạ án một cách trắng trợn khác gì phát
động “toàn súc vật, súc sinh thi đua cướp giết hiếp”.
“Nhưng bọn
khác nó can thiệp, anh có ý gì?”
“Chúng nó tự
chịu trách nhiệm”.
“Thế thì anh
sao xóa được án Lú”.
"Thôi mà,
chúng ta hòa vào thế giới súc sinh vật này!"
Chúng ngoáy
đuôi đi dạo trong vườn bên lồng chim, chuồng thú.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét