Cáo cụ nặng tội
nợ duyên trần, chưa siêu thoát, bọn pháp đình Diêm Vương lôi ra hạch tội, giúp
bọn hậu duệ âm ty thực tập.
Diêm vương thăng đường, cáo cụ quỳ trước vạc dầu sôi.
-Tòa hỏi cáo cụ có ân hận việc nhập khẩu kách mệnh từ bọn
sói râu ngoại bang?
-Thưa tòa, không . Cáo cụ trả lời dứt khoát. Nó tự tin
lấy que chọc vào vạc dầu đưa lên mũi hửi, sau nếm. Bọn quỷ sứ đã nhăn nhúm,
nhìn thấy càng zúm zó sợ hãi. Diêm vương lấy đá đập đập trấn an.
-Cáo cụ nói rõ lý do không ân hận khi mà hàng triệu
sinh linh đồng tộc dựa vào ngoại bang hiếp chóc lẫn nhau đến chết, cốt hồn còn
đặc ở âm ty. Bị cáo đã xem!
-Dạ thưa Diêm Vương, cáo cụ đến nay không biết vì sao
học thuyết bọn sói chó râu vào xứ cáo cụ thành chọc tiết. Đó là phẩm hạnh của tộc
bị cáo!
- Ta hỏi mi, mi đã bao giờ dụ chúng sinh hiếp chóc
nhau?
-Bị cáo chỉ dụ chúng sinh đồng tộc đánh bọn súc sinh
xâm lược, không ngờ chúng lại hiếp chóc đến mức không ngăn cản được.
- Cáo cụ, mi đã nhận thấy tội lỗi của mình chưa?
-Thưa Diêm vương, phàm là sinh vật sống không tội lọ
thì tội chai, âu ang, bình hũ!
- Bây giờ ta cho mi đầu thai về trần thì nhập khẩu
cách mệnh ở đâu?
-Dạ bị cáo sẽ nhập khẩu từ kẻ thù của bọn sói chó râu-những
kẻ có sức mạnh bạo lực hơn.
Con phó Tòa rỉ
tai Diêm Vương “ Bọn dương trần vừa cúng lễ hậu, ngài nghỉ tay nhận lễ”. Diêm
vương cho Tòa giải lao.
-Bọn dạ soa nghỉ, cho cáo cụ chế độ tù VIP.
Chúng rút lửa vạc dầu, cáo cụ vẫn cầm cái que nhúng dầu,
vạc dầu này nấu không biết bao nhiêu tỷ mạng súc sinh vật. Nó vén râu mút mút “một
đặc quyền Diêm vương giành cho nó”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét